Lâm thừa tướng khoác trên mình bộ cẩm bào màu đỏ sẫm, sắc mặt ngưng trọng đầy lo âu, dáng vẻ bi thiên mẫn nhân, trầm giọng hỏi:
"Các vị thái y vất vả rồi. Dịch bệnh đã có tiến triển gì chưa?"
Thẩm thái y nhìn quanh, trong mắt hiện lên vẻ khó nói, trầm giọng đáp:
"Đây đều là chức trách của hạ thần, đâu dám kể khổ. Chỉ là dịch bệnh vô cùng nan giải, số người nhiễm bệnh ngày một tăng. Haiz, nhìn người chết ngày một nhiều, thân là y giả mà chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, hạ thần thật vô dụng."
Thực chất, đằng sau dịch bệnh này là một loại cổ độc còn hung mãnh và đáng sợ hơn. Sở dĩ chưa công khai là vì sợ gây hoang mang trong dân chúng. Thẩm thái y đã bí mật bẩm báo lên Hoàng thượng, đó là lý do ngài phái cả Lâm thừa tướng và Tứ hoàng tử đến đây. Mức độ nghiêm trọng của sự việc này chẳng khác nào hồng thủy mãnh thú, một khi bùng phát sẽ là một thảm họa hủy thiên diệt địa.
Nam Cung Hạo vội đưa tay đỡ Thẩm thái y, an ủi:
"Thẩm thái y không cần tự trách, các vị đã làm rất tốt rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play