An Tây Nguyệt đột ngột ngẩng đầu, Mẫu Tử Cổ?
Vũ Văn Tĩnh gật đầu:
"Sủng thiếp của Mã viên ngoại ở phía nam thành hôm qua đột nhiên hôn mê bất tỉnh. Sáng sớm nay Mã viên ngoại đã tìm đến trạm dịch, vừa hay bị ta bắt gặp. Ta liền đến xem thử, sau khi hỏi thăm thì thấy triệu chứng giống hệt mẹ ngươi."
An Tây Nguyệt trầm ngâm một lát, rồi đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, khẽ nói: "Ngươi đã nói cho Mã viên ngoại biết sủng thiếp của ông ta bị bệnh gì chưa?"
Mẫu Tử Cổ khác với các loại cổ độc khác, rất hiếm gặp và cực kỳ khó tồn tại, cách thức gây độc và duy trì sự sống cũng rất đặc biệt. Năm đó, Lâm Uyển từng có loại cổ độc này, nhưng tại sao bây giờ nó lại xuất hiện? Là trùng hợp hay có kẻ cố ý? Qua mấy ngày quan sát, An Tây Nguyệt luôn cảm thấy có một đôi mắt đang theo dõi mọi hành động của họ.
Vũ Văn Tĩnh lắc đầu: "Chưa kịp nói cho Mã viên ngoại, ta đã vội vàng trở về. Ta thấy chuyện này có điều khuất tất, cho nên. . ."
An Tây Nguyệt vội ngăn Vũ Văn Tĩnh nói tiếp, liếc mắt nhìn xung quanh. Đây là khu dịch bệnh, toàn là bệnh nhân. Khu dịch bệnh vì sợ lây nhiễm nên luôn bị cách ly với bên ngoài, ngoài các thái y triều đình phái đến và mấy người họ ra, không ai muốn bén mảng đến nơi này. Nhưng qua việc quan sát và ghi chép tình hình bệnh nhân mấy ngày nay, nàng cảm thấy dường như căn bệnh này không bao giờ chữa khỏi được. Ngoại tổ phụ của nàng nghiên cứu ra phương án điều trị có chút kết quả thì bệnh tình lại đột ngột trở nặng, thời gian lại tính toán vừa khéo, như thể đang bị ai đó dắt mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play