"Ta thấy hai vị công tử cũng là người có tài, ai cũng có lúc gặp hoạn nạn. Hai vị công tử có thể nhận lấy tấm lòng này của ta không? Bát cháo này không phải là khinh thường công tử, cũng không phải là bố thí. Tĩnh Nhàn cảm thấy nếu có thể giúp công tử qua cơn khốn khó nhất thời, giúp đỡ được mọi người, đó là một chút tâm ý của Tĩnh Nhàn."
Mai Thư Thanh lúc này thật sự ngượng ngùng, sao hắn có thể yểu điệu như phụ nữ được. Hắn bèn nhận lấy bát đất, uống từng ngụm lớn:
"Đa tạ tiểu thư đã tặng cháo, tiểu thư thật là lương thiện."
Không may hôm nay lại gặp phải An Tây Nguyệt đang cải trang, Lâm Tĩnh Nhàn dù có nói hay đến mấy cũng không đổi lại được một lời khen ngợi của nàng.
Mai Thư Thanh nói xong, thấy An Tây Nguyệt không có phản ứng gì, liền huých tay nàng:
"Uống đi, ngon lắm."
An Tây Nguyệt sợ bị Lâm Tĩnh Nhàn nhận ra, nên cứ nghiêng mặt đi, da dẻ cũng vàng vọt. Nàng nhận lấy bát cháo từ tay Mai Thư Thanh, úp mặt vào bát uống ừng ực, động tác vô cùng thô lỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play