Công Tôn phu nhân thấy nàng lại gọi mình là sư phụ, cũng không còn phản kháng nhiều. Mấy ngày nay nghe quen tai, bà cũng mặc kệ nàng muốn gọi sao thì gọi.
An Tây Tú đã đến từ sớm. Tuy đã hứa gả, nhưng trước khi xuất giá được ma ma trong cung ra dạy dỗ một phen, sau này về nhà chồng cũng không bị nói là không có quy củ. Hứa di nương đã dặn nàng, đại tiểu thư bây giờ đã khác xưa, tuyệt đối không được đắc tội. Nàng cung kính nói:
"Đại tỷ tỷ."
An Tây Nguyệt mỉm cười gật đầu chào lại. Dù là kiếp trước hay kiếp này, tình cảm của nàng với mấy vị muội muội này đều không tốt. Người thân thiết với nàng nhất ở kiếp trước là An Tây Lâm đã bị đuổi khỏi phủ, không biết khi nào mới có thể trở về, đành trông vào tạo hóa của nàng ta.
Một lát sau, Công Tôn phu nhân quét mắt nhìn mọi người rồi trầm giọng nói:
"Còn đứng đó làm gì, mang hết đồ thêu của các ngươi ra đây ta xem."
An Tây Diễm không muốn học thêu, nhưng để có tiếng tốt, nàng cũng làm ra vẻ thêu một bức. Mẹ nàng cũng không rành thêu thùa nên nàng đã tìm người giúp. Nàng cười tươi bước lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play