"Lời của Nam Cung thế tử có tin được không? An Bình Hầu phủ chúng ta và hắn không có bất kỳ mối quan hệ nào, hơn nữa tại sao người ta lại phải giúp chúng ta? Những điều này con đã hỏi rõ ràng chưa?"
Lão phu nhân híp mắt, cẩn thận hỏi. Bà đã sống đến tuổi này, không tin trên đời có bữa trưa miễn phí, hơn nữa danh tiếng của vị thế tử điện hạ này cũng không được tốt cho lắm.
Chẳng lẽ Nam Cung thế tử có ý đồ gì khác với Nguyệt nhi? Lão phu nhân ánh mắt sắc bén liếc nhìn cháu gái lớn, lúc này mới quan sát kỹ An Tây Nguyệt. Gương mặt tinh xảo, đôi mắt to, da trắng hơn tuyết, trông trắng hồng, tính tình tuy có hơi lạnh lùng, nhưng may mà trầm tĩnh, ổn trọng, rất có phong thái của một tiểu thư khuê các.
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, đạo lý này bà cũng hiểu, dù sao bà cũng đã từng trẻ.
An Tây Nguyệt bị hỏi đến nghẹn lời, chẳng lẽ mình đã quá vội vàng mà mất chừng mực? Nàng cũng không biết tại sao Nam Cung Nguyên Dập lại giúp mình. Từ lần đầu tiên gặp mặt, Nam Cung Nguyên Dập đã bắt đầu giúp nàng, cảm giác này quả thực có chút vô lý, không thể giải thích rõ ràng. Nếu đã không thể giải thích, nàng cần gì phải giả tạo.
Lão phu nhân như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên nói:
"Dự Vương phủ là hoàng thân quốc thích, chúng ta không thể trèo cao. Hơn nữa, tính cách của cha con, nhát gan, sợ sệt lại rất nhu nhược, e rằng sau này sẽ không thể là chỗ dựa cho mấy chị em con. Tổ mẫu sợ sau này các con sẽ bị người khác bắt nạt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT