Lâm lão thái quân nghe thấy tiếng "thông gia", cảm thấy vô cùng chói tai, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, cười khẩy: "Trước khi xử tử nó, lão thân muốn gặp nó một lần, dù sao cũng là mẹ con một hồi." Năm đó con tiện nhân Lâm Uyển kia kiêu ngạo lắm, bà ta ngược lại muốn xem nhìn, con đường mà Lâm Uyển tự chọn tốt hơn con đường bà ta chọn cho nó bao nhiêu. Nếu không phải muốn tận mắt chứng kiến bộ dạng thảm hại của nó, bà ta cũng chẳng thèm đến.
Lão phu nhân đi cùng Lâm lão thái quân ra khỏi sương phòng, vừa đến thiên điện thì gặp An Tây Nguyệt và An Tây Ly đang uyển chuyển đi tới từ xa.
Kỷ thị và Cao thị vừa ra khỏi cửa cũng nhìn thấy họ.
Từ sau ngày hôm đó, Kỷ thị đã ghi hận An Tây Nguyệt, sắc mặt lập tức lạnh đi. Đại tiểu thư An phủ lợi hại lắm.
An Tây Nguyệt mặc một bộ váy màu xanh nhạt, bước đi nhẹ nhàng, gấu váy thêu hoa hải đường sống động, trông thanh lệ thoát tục, khí chất phi phàm, nhưng thần sắc lại vô cùng lãnh đạm. Khóe môi nàng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt nhòa mà đúng mực. Thấy lão phu nhân, nàng liền tiến lên:
"Cháu gái xin thỉnh an tổ mẫu."
An Tây Ly đi ngay sau, cũng ngoan ngoãn hành lễ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play