An Tây Nguyệt thấy người đại ca không thường ở nhà này đột nhiên đến, liền quan sát kỹ một phen. Các anh em trong An phủ đa số đều có nét đẹp mềm mại, còn An Đình Tuấn lại khác hẳn, hắn có sự cương nghị mà người An phủ không có. Có lẽ vì ở trong quân doanh lâu ngày đã giúp hắn rũ bỏ đi vẻ nhút nhát yếu đuối của con cháu An phủ.
Khương Sương rót hai chén trà nóng, cung kính đứng hầu một bên, trong mắt lộ vẻ cảnh giác. Trong tiềm thức của Khương Sương, tất cả người của Lâm Lang Uyển đều là kẻ thù, nàng rất sợ họ lại bày âm mưu quỷ kế gì để hãm hại Đại tiểu thư.
Lúc này, chỉ thấy An Tây Nguyệt nở một nụ cười đúng mực, không quá xa cách cũng không quá thân thiết, thản nhiên nói:
"Đại ca, mời uống trà."
An Tây Nguyệt đẩy chén trà về phía hắn rồi không nói gì nữa. An Đình Tuấn cũng quan sát nàng kỹ lưỡng, nhưng cũng không thể đoán được tâm trạng của vị muội muội này.
An Đình Tuấn khẽ nheo mắt phượng, gật đầu nhẹ, đáp một tiếng, rồi cũng không câu nệ mà từ từ ngồi xuống. Hắn nhận lấy chén trà, nhấp một ngụm, mắt lộ vẻ kinh ngạc, mới nói:
"Trà ngon. Trà này của muội muội là Vân Vụ trà của Vụ Sơn. Do địa thế hiểm trở của Vụ Sơn ở Xuyên Bắc, lại bị hạn chế bởi điều kiện khí hậu, nên sản lượng của loại Vân Vụ trà này hàng năm không cao. Chỉ một chén này cũng đã là trân phẩm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT