Ngô phó tướng cũng thấy có lý, lại nói:
"Không giấu gì Vệ tiểu thư, khi các huynh đệ hay tin tiên đế băng hà, ai nấy đều bị đả kích nặng nề, có một thời gian sống trong chán nản. Bởi vì không có Minh Đế dẫn dắt, Long Hổ quân cũng không còn nữa, mọi người đều rất lo lắng cho tương lai. Nhưng bây giờ chúng tôi theo Mai tướng quân, mọi người lại có hy vọng."
Vệ Minh Phượng đột nhiên rất cảm động. Những người này đều ghi nhớ công ơn của tiên đế, xem ra mười mấy năm tòng quân, Mai Vân Phong cũng rất được lòng quân.
Nàng đột nhiên cảm thấy mười năm sống trong men say mộng ảo ở kinh đô thật lãng phí, lẽ ra nàng nên đi ra ngoài, ngắm nhìn bốn phương.
Nhưng bây giờ cũng chưa muộn, tính ra nàng mới mười bảy tuổi, vẫn còn cả một quãng thanh xuân để hướng về tương lai.
Lúc này, trong sân đột nhiên xuất hiện một đám phụ nữ. Họ không hỏi han gì mà bắt đầu lục lọi khắp nơi, nhìn Vệ Minh Phượng như thể có thâm cừu đại hận.
Người cầm đầu là Điền thị, vợ của Ngô phó tướng. Không biết bà ta tìm đâu ra một con gà mái già đã làm thịt xong, rồi la lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play