Vệ Minh Phượng lấy một chiếc áo choàng khoác lên người Mai Tông Chính. Thấy vẻ mặt ngài đờ đẫn, nàng lại cho người dìu ngài vào nội đường nghỉ ngơi. Ngài như một con rối gỗ, mặc cho người khác điều khiển.
Hoắc Chiêu Nghi rời khỏi Mai phủ, chỉ dặn dò Vệ Minh Phượng:
"Hãy chăm sóc Mai thái y cho tốt, khuyên ngài ấy nén bi thương."
Vệ Minh Phượng đáp:
"Con sẽ làm vậy. Mai thái y là sư phụ con, cũng là người con kính trọng. Vào cung bao năm nay, con đã sớm coi ngài như cha ruột của mình."
Hoắc Chiêu Nghi cũng có chút xúc động, nhẹ giọng nói:
"Ngài ấy quả là một người tốt, một người tốt hiếm có, không đáng phải chịu đại nạn này. Lẽ ra ngài ấy phải được hưởng cảnh vợ chồng hòa thuận, một đời bình an. Minh Phượng đã tìm được một người cha tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT