"Tiểu thư, vết thương của người sao rồi?"
Lúc này, Vân Thư từ một căn phòng khác bước ra, quần áo trên người cũng đã được thay. Nhìn kiểu dáng và đường may, hẳn cũng là do Lạc nhi làm.
Thật sự là một cô gái khéo tay, nàng lấy gì để so với người ta đây.
"Cũng gần khỏi rồi."
Vệ Minh Phượng uể oải đáp. Nói xong, nàng không muốn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, cứ thế đi thẳng ra ngoài. Nàng chỉ muốn tìm một nơi không có người để tự chữa lành vết thương lòng. Tim nàng đau quá, đau đến sắp không thở nổi.
"Tiểu thư, người đi đâu vậy?"
"Đừng đi theo, ta muốn yên tĩnh một chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT