"Đứa trẻ ngốc, nếu Giản phủ thật sự xảy ra chuyện. . . con cũng không cứu được chàng ấy đâu." Hoắc Chiêu Nghi vỗ nhẹ vào lưng cô.
"Chiêu Nghi nương nương, người có cách nào không, xin hãy giúp Minh Ngọc. Giản gia không thể xảy ra chuyện, Giản Khinh Dương không thể xảy ra chuyện." Trái tim Nam Cung Minh Ngọc đều đặt cả vào Giản Khinh Dương. Hoắc Chiêu Nghi nhíu chặt mày: "Hậu cung không được can dự chính sự. Con là trưởng công chúa, Hoàng thượng thương yêu con, nhưng không phải để con tùy hứng làm bậy. Nước có quốc pháp, lẽ nào công chúa còn chưa hiểu rõ sao?"
Vệ Minh Phượng chưa bao giờ thấy một Hoắc Chiêu Nghi khí thế hùng hậu đến vậy.
Chỉ nghe bà lại nói với Vệ Minh Phượng: "Minh Phượng, con hãy ở bên cạnh công chúa, đừng để con bé làm chuyện dại dột, khuyên bảo nó nhiều vào."
Vệ Minh Phượng gật đầu: "Con hiểu rồi."
Sau khi Hoắc Chiêu Nghi đi, Vệ Minh Phượng bắt đầu thay y phục. Nam Cung Minh Ngọc hỏi: "Ngươi thay y phục làm gì?"
"Tất nhiên là ra khỏi cung."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT