Vệ Minh Phượng vừa cười vừa nói: "Bổn tiểu thư muốn mua để tặng quà. Lão phu nhân nhà Tôn thượng thư mừng thọ sáu mươi, ta chọn một miếng thích hợp để tặng lão phu nhân."
"Không giấu gì chưởng quỹ, mối làm ăn mà ta vừa nói không thành chính là Tôn phủ. Tôn phu nhân không đồng ý, nhưng Tôn lão gia lại muốn. . ."
Giọng nàng không lớn không nhỏ, vừa đủ để Hương Hương nghe thấy. Chưởng quỹ vội làm dấu im lặng, rồi cúi đầu khom lưng với Hương Hương: "Hương Hương cô nương đã chọn xong chưa? Có món nào vừa ý không?"
Hương Hương liếc nhìn Vệ Minh Phượng, rồi lại nhìn mình, cảm thấy mọi thứ trên người Vệ Minh Phượng đều toát lên vẻ giàu sang, còn nàng gả vào Thượng thư phủ lại phải chịu đủ mọi ấm ức.
Vệ Minh Phượng chọn một miếng ngọc, "Chưởng quỹ gói lại đi, lấy miếng này." Nàng thậm chí không thèm liếc nhìn Hương Hương, xoay người định đi.
Hương Hương vội nói: "Xin hỏi cô có phải là Vệ tiểu thư, người từ trong hoàng cung ra không?"
Vệ Minh Phượng quay lại, khí chất tao nhã, mỉm cười lịch sự: "Xin hỏi cô nương có việc gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play