Một lát sau, Mai Vân Phong bắt con mèo nhỏ trong túi vải ra, nhẹ nhàng đặt nó lên xà nhà. Lông con mèo đen tuyền, đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào Mai Vân Phong.
Hành động này chỉ diễn ra trong chớp mắt. Hắn đột ngột rời đi suýt nữa làm Vệ Minh Phượng ngã xuống. Mai Vân Phong lại được dịp "ăn đậu hũ", vòng tay qua giữ lấy vòng eo thon của nàng.
"Tiếng gì vậy?" Tôn Thượng Thư đang viết thư trước bàn hỏi.
Quản gia đang kê chiếc ghế đẩu, lạnh đến cứng cả người, đáp: "Chắc là gió thôi ạ." Ngoài trời gió bấc thổi vù vù, nghe như tiếng quỷ gào.
Tôn Thượng Thư lại bắt đầu viết, có vẻ khá vội.
Bên này, Mai Vân Phong không nỡ đẩy con mèo con xuống, sợ làm nó bị thương, Vệ Minh Phượng cũng hiểu ý hắn. Vừa rồi suýt nữa kinh động Tôn Thượng Thư, giờ chỉ có thể để hắn ôm, càng không dám động đậy, ngay cả hơi thở cũng trở nên yếu ớt.
Lúc này, quản gia đã quay lại đặt chiếc ghế đẩu xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT