Nam Cung Tĩnh hoàn toàn không biết nàng đang nghĩ gì, cũng nói:
"Đắc tội với Hoàng tổ mẫu không giống như đắc tội với Huệ Quý phi. Thân phận địa vị của Hoàng tổ mẫu không cho phép ngươi. . . nói năng hồ đồ như vậy."
Vệ Minh Phượng chớp chớp đôi mắt to:
"Chẳng lẽ không phải sự thật sao? Người trong cung đều điếc, đều mù cả à? Chính vì bà ta là Thái hậu, bà ta càng nên làm gương, lại đi dung túng cho con nuôi của mình hãm hại người khác, còn giết người diệt khẩu, vậy mà không ai quản được bà ta."
Mọi người đều im lặng. Vẫn luôn là như vậy, ai dám quản Hoàng thái hậu.
Vạn Linh nói:
"Nếu ở Hoa Vương quốc, sẽ có người quản được. Đáng tiếc đây là Bắc triều, bản vương cũng đành lực bất tòng tâm. Hay là ngươi theo bản vương về Hoa Vương quốc đi, bản vương đảm bảo sẽ không để ai bắt nạt ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT