Vệ Minh Phượng trừng lớn mắt, chẳng lẽ Minh Ngọc công chúa có khuynh hướng thích bị ngược đãi, mù quáng sùng bái phụ hoàng mình, bị bắt nạt thảm thương như vậy mà còn nói không khổ.
Mãi rất lâu sau này, Vệ Minh Phượng mới biết Nam Cung Minh Ngọc không phải mù quáng sùng bái, cuộc sống của dân chúng ngày một tốt hơn chính là nhờ sự cần chính của Nam Cung U Minh, dĩ nhiên đây đều là chuyện về sau.
Lúc này, Nam Cung U Minh chìm vào suy tư, ông đang suy ngẫm về lời nói của Vệ Minh Phượng.
Chỉ thấy Nam Cung Minh Ngọc còn muốn nói gì đó, Hoàng đế lại đứng dậy nói với Mai Tông Chính: "Ngươi ở lại chữa thương cho chúng nó." Nói xong liền đi ra ngoài điện.
Mai Tông Chính được triệu vào cung sau, ông thấy tâm trạng Hoàng thượng không tốt, chắc chắn là vì ông đã nhớ lại chuyện đó, bất đắc dĩ lắc đầu, rồi lại âm thầm thở dài.
Vệ Minh Phượng nhìn thấy hết mọi cảm xúc và tương tác của họ, hỏi:
"Mai thái y, sao Hoàng thượng đột nhiên không vui vậy, có phải Minh Phượng nói sai câu nào không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play