Từ xa, quản gia thấy An Ngọc Tiêu xuất hiện ở cổng cung, vội dẫn theo hộ vệ trong phủ ra đón. Nhìn thấy lão gia gầy như que củi, mắt ông cũng đầy kinh ngạc, cung kính nói:
"Lão gia, nô tài đến đón ngài về phủ."
An Ngọc Tiêu sững sờ một lúc, nhìn chằm chằm quản gia mới hoàn hồn, hỏi: "Lão phu nhân trong phủ có khỏe không?"
An Ngọc Tiêu vô cùng hiếu thuận với mẹ ruột của mình. Ông nhớ đêm đó rời khỏi phủ, lão phu nhân đã tiễn ông đi với ánh mắt đầy lo lắng và bất an khi bị cấm vệ quân áp giải.
Quản gia vội bước lên đỡ lấy An Ngọc Tiêu đang yếu ớt, nước mắt lưng tròng:
"Lão phu nhân vì lo lắng quá độ mà đổ bệnh rồi ạ. Là Đại phu nhân ngày nào cũng sai nô tài ra cổng thành chờ, nói rằng lão gia có thể ra khỏi cung bất cứ lúc nào. Cuối cùng nô tài cũng đợi được lão gia rồi."
An Ngọc Tiêu nghĩ đến Mai thị, trong lòng chợt ấm lại. Lúc hoạn nạn, nàng lại quan tâm đến mình như vậy, thật đã làm khó cho nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT