Sáng sớm hôm sau, An Tây Lâm cố ý chưng diện một phen. Bộ y phục trên người nàng cũng được đặt may riêng, do Lâm di nương đã không tiếc tiền bạc để con gái mình có được những bộ trang phục thịnh hành nhất, mọi thứ đều phải sánh ngang với đích nữ của Thừa tướng phủ.
Nàng vận một chiếc áo bông lụa bó sát màu hồng mai, bên dưới là chiếc váy lụa màu xanh biếc thêu hoa văn, eo thon được thắt bởi một dải lụa mềm mại thêu chỉ vàng, buộc thành hình bướm xinh xắn. Mái tóc được búi cầu kỳ, cài nghiêng một cây trâm phượng. Nàng có đôi mày lá liễu thanh tú, đôi mắt long lanh như khói, làn da trắng như tuyết càng thêm nổi bật trong bộ y phục rực rỡ, tôn lên vóc dáng yêu kiều, quyến rũ.
An Tây Lâm ngồi yên trước gương đồng, tỉ mỉ ngắm nhìn khuôn mặt trái xoan diễm lệ trong gương, đôi môi bất giác cong lên một nụ cười tươi tắn. Nghĩ đến việc sắp được gặp Tứ hoàng tử điện hạ, lòng nàng lại thấp thỏm không yên. Dù lớp trang điểm đã che đi dấu tay mờ trên má, nàng vẫn gọi nha hoàn vào dặm lại phấn cho thật kỹ.
Xuân Yến run rẩy bước vào, tay bưng một chung sâm thang. Đây là món canh mà Tam tiểu thư đã sai các nàng dậy từ tờ mờ sáng để vào bếp lớn hầm cho lão gia.
Xuân Yến cung kính thưa:
"Thưa Tam tiểu thư, nô tỳ nghe nói đêm qua lão gia nghỉ lại thư phòng. Canh sâm có cần mang qua đó ngay bây giờ không ạ?"
An Tây Lâm kinh ngạc: "Lão gia từ hôm qua đến sáng nay vẫn chưa ra khỏi thư phòng sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT