"Ta là cầm sư của Tiên Vũ phường, tên là Thanh Đại."
Giọng Thanh Đại lảnh lót, êm tai. Nàng liếc nhìn nữ tử trước mặt, chỉ cảm thấy đối phương xinh đẹp động lòng người, nhưng đôi mắt lại lạnh lẽo lạ thường, trống rỗng không một chút cảm xúc. Thanh Đại đã lăn lộn trong giới phường xá nhiều năm, nơi vốn là chốn rồng rắn lẫn lộn, nhưng nàng chưa từng thấy một nữ tử nào như vậy.
Khóe môi An Tây Nguyệt khẽ nhếch lên. Thông thường, những nữ tử xuất thân từ phường xá đều tự xưng là "nô tỳ", còn nàng ta lại tự xưng là "ta" .
An Tây Nguyệt mỉm cười, nói:
"Tứ muội muội của ta rất yêu thích nhạc cụ, thiên phú cũng rất cao, phiền Thanh Đại cô nương chỉ dạy rồi."
Thanh Đại đã dạy An Tây Lang nhiều ngày rồi, nhưng nàng ta vẫn chưa nhập môn. Nếu thật sự yêu thích nhạc cụ và có thiên phú, thì cách gảy đàn cơ bản không cần nàng ta phải dạy. Vị đại tiểu thư này nói chuyện thật thú vị.
Tuy nhiên, nàng ta cũng không cần vị tứ tiểu thư này có thiên phú cao bao nhiêu, thứ nàng ta cần chỉ là một cơ hội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play