Mạnh Cẩm Dung cảm thấy An Tây Nguyệt thực sự quá thông minh, vẫn không cam lòng hỏi: "Nơi này bí mật như vậy, làm sao ngươi biết là Nam Cung Nguyên Dập đã làm ta bị thương?" Bà ta căn bản không sợ An Tây Nguyệt bỏ trốn, vì nàng có muốn cũng không trốn thoát được.
An Tây Nguyệt không đáp lời bà ta nữa. Nàng đã nhẫn nhịn ở đây gần một tháng, chỉ cần giữ được mạng sống, nàng sẽ không để Nam Cung Nguyên Dập rơi vào thế bị động, cớ gì nàng phải trốn.
Thiên Nhai ngoại tổ là người Miêu Cương, ông từng nói, tộc nhân Miêu Cương luôn sống ẩn dật và rất gian khổ. Bây giờ nàng tận mắt chứng kiến, quả đúng là như vậy.
Họ cũng lương thiện như những người dân bình thường của Bắc triều, kẻ ác thực sự, chẳng qua chỉ là những kẻ nắm quyền.
Sống trong thung lũng này, rất dễ bị thiên tai ảnh hưởng mà cả tộc bị diệt vong.
Lúc này, An Tây Nguyệt nói:
"Mạnh tiền bối, ngồi lên giường đi, hôm nay vẫn chưa châm cứu. Bộ châm pháp này có thể giữ gìn nhan sắc, đảm bảo an toàn hơn cổ trùng của ngài."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT