Tại Lâm Lang Uyển, An Tây Lâm khóc đến sưng cả mắt trong phòng của Lâm di nương. Gương mặt xinh đẹp của nàng sưng đỏ, nàng vô cớ bị Đại hoàng tử phi trách phạt, sau đó lại bị Lâm Tĩnh Nhàn gọi đến dạy dỗ một trận. Nếu không phải nàng giả vờ đáng thương, thề thốt rằng không quyến rũ Thế tử, Lâm Tĩnh Nhàn đã định dùng hình với nàng.
Cuối cùng nhờ có biểu ca, nàng mới thoát được một kiếp. Tất cả đều là do An Tây Nguyệt. Nàng nghĩ mãi không ra, tại sao mọi thứ lại thay đổi, tại sao An Tây Nguyệt lại mọi bề thuận lợi, còn nàng thì việc gì cũng không suôn sẻ.
Lâm di nương thấy con gái khóc sưng cả mắt, trên gương mặt non nớt hằn rõ dấu năm ngón tay, đau lòng vô cùng, bà ta gay gắt nói: "Ả đàn bà điên đó, Đại hoàng tử phi dựa vào đâu mà đánh con? Biểu ca biểu tỷ của con không nói giúp con một lời sao?" Nếu bà ta có thể đến đó, sao có thể để con gái mình bị bắt nạt.
An Tây Lâm càng nghĩ càng tức, lạnh lùng nói:
"Con vốn định múa trong yến tiệc, con tự biết mình có khả năng khiến mọi người phải nhớ đến con. Nhưng không biết tại sao, khi con đang múa thì hoa mai của Trưởng công chúa lại rơi đầy đất. Đại hoàng tử phi ghen tị với vẻ đẹp của con, nên đã mượn cớ gây sự. . . Bây giờ con không còn mặt mũi nào để gặp ai nữa, hu hu, mẹ ơi, tại sao chúng ta phải dựa dẫm vào nhà ngoại tổ phụ? Tại sao Lâm Tĩnh Nhàn lại sinh ra cao quý hơn chúng ta? Còn An Tây Nguyệt nữa, chỉ vì nó là đích nữ mà được đè đầu cưỡi cổ con, con có điểm nào kém nó chứ."
"Lâm nhi đừng vội, mẹ nhất định sẽ có cách trừng trị nó."
Lâm di nương ánh mắt âm độc, nhưng khóe môi lại cười. Nhưng chuyện này chưa nên để Lâm nhi biết, bà ta lại nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT