Thái hậu lại nói:
"Năm đó, ngươi nói rằng ngươi làm quỷ cũng không tha cho ta, nên ai gia không cho ngươi cả cơ hội làm quỷ, vì ai gia sợ, sợ oan hồn đòi mạng, ha ha. Sự thật chứng minh, ngươi cũng đã làm bao nhiêu chuyện xấu mà vẫn sống tốt đó thôi."
"Trên đời làm gì có oan hồn, đáng sợ nhất chính là người sống, ngươi nói có phải không?"
Thái hậu lại nhìn Hạ Hoàng hậu một cái:
"Ai gia biết ngươi không nói được, ngươi cứ nghe là được rồi. Hôm nay ai gia đến là muốn nói cho "Du phi" nương nương một chuyện, yêu nữ Miêu Cương kia, con của nó chưa chết, còn sống rất tốt. Ai gia biết, năm đó, ngươi cũng muốn mạng của tên nghiệt chủng đó. . ."
Hạ Hoàng hậu không còn náo loạn nữa. Bà ta muốn cười, nhưng lúc này, tiếng cười của bà ta còn khó nghe hơn cả tiếng quỷ khóc. Bà ta không dám tưởng tượng, người phụ nữ năm đó bị thương nặng như vậy mà vẫn có thể sinh con.
Nhất thời, chỉ thấy Thái hậu đấm ngực dậm chân, vẻ mặt cực kỳ bi thương, lại nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT