Hôm đó, đám người Hoắc Khôn bị áp giải ra pháp trường ở chợ để chém đầu, đồng thời Đồ Khôi và Chu Quý cũng bị áp giải đến Dư Châu. Trong phút chốc, cả thành Dư Châu bị vây kín, người đông như kiến, chen vai thích cánh, vô cùng náo nhiệt.
Bá tánh thì bàn tán xôn xao, dân thường thì chửi rủa gia tộc Hoắc thị và các quan viên tham ô không ngớt, chửi sao cho hả giận thì chửi.
Rau củ thối trong tay cũng không ngừng ném tới, hiện trường mấy lần suýt nữa mất kiểm soát.
Còn giới học giả thì lại ca ngợi, tán dương Nam Vương và Thái tử đã đến cứu trợ thiên tai, đương nhiên cũng có những tiếng "bàn luận" vang lên không ngớt.
"Hoắc gia xưng bá Dư Châu mấy chục năm, Hoắc Quốc cữu làm bao nhiêu chuyện xấu, cuối cùng ông trời cũng đã có mắt thu hắn về."
"Nghe nói Hoắc Quốc cữu muốn hành thích khâm sai, hắn tưởng trong tay có kim bài miễn tử là có thể muốn làm gì thì làm, không ngờ Hoàng thượng lại ban cho khâm sai đại nhân một thanh Thượng Phương bảo kiếm, chuyên để giết những kẻ ác bá làm chuyện xấu như Hoắc Quốc cữu. Lúc đó Hoắc Quốc cữu đã ngây người ra, ta đoán Hoàng thượng cũng đã sớm muốn trừng trị Hoắc Quốc cữu, chỉ là nể mặt Thái hậu."
"Hoàng thượng lệnh cho Nam Vương làm khâm sai, ban Thượng Phương bảo kiếm, có thể thấy Hoàng thượng rất tin tưởng Nam Vương điện hạ. Từ khi Nam Đế lên ngôi, đây là lần đầu tiên ban Thượng Phương bảo kiếm cho khâm sai."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT