Lâm Kỷ thấy cảm xúc của An Tây Lâm có chút mất kiểm soát, rõ ràng là nàng đã bị người ta gài bẫy. Y vội vàng kéo An Tây Lâm lại, cung kính nói:
"Biểu muội tuyệt đối không có ý mạo phạm, xin Trưởng công chúa nguôi giận."
Đại hoàng tử tức giận phất tay áo. Thấy gò má An Tây Lâm sưng đỏ, khuôn mặt non nớt có thể búng ra nước ấy làm sao chịu nổi bốn cái tát trời giáng của Quan Vân Kiều. Đợi về phủ, hắn nhất định sẽ cho người mang Ngọc Dung Dưỡng Nhan cao đến cho nàng tiêu sưng.
Lục hoàng tử vốn cũng định tiến lên nói giúp An Tây Lâm một câu, nhưng nhìn thấy vẻ hung hãn của đại hoàng tẩu, hắn đành đứng im không dám hó hé, chỉ trơ mắt nhìn mỹ nhân bị tát một cách tàn nhẫn.
Nam Cung Hạo cũng cảm thấy có chút tiếc nuối. Vốn có thể một điệu múa thành danh, ai ngờ nàng ta lại đá hỏng chậu mai mà Trưởng công chúa yêu thích nhất. Đại hoàng tử vốn háo sắc, hôm nay đôi mắt của đại hoàng huynh không hề rời khỏi An Tây Lâm. An Tây Lâm cũng thật ngốc, dám cãi lại trước mặt Đại hoàng tử phi, hôm nay chắc chắn sẽ phải chịu khổ rồi. Xem ra cũng chỉ là một nữ nhân ngu ngốc có chút nhan sắc, uổng công hắn vừa mới có chút hứng thú với nàng ta.
Nam Cung Nguyên Dập lặng lẽ quan sát cảnh tượng này, xoay xoay chén rượu trong tay, ra vẻ như chuyện không liên quan đến mình. Hắn liếc nhìn An Tây Nguyệt đang trầm tĩnh như nước, thấy trên mặt nàng không có một tia biến đổi dư thừa nào, khiến hắn cũng không thể nhìn ra nửa phần manh mối. Không giận, không than, không vui, không buồn, ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ chuyện này không liên quan đến nàng, nàng chỉ như một người ngoài cuộc.
Nam Cung Nguyên Dập càng nhìn kỹ, lại càng cảm thấy An Tây Nguyệt càng bình tĩnh thì càng bất thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play