"Nguyên công tử, ngài không thể mang lương thực đi, càng không thể mang đến Dư Châu."
Đồ Khôi đột nhiên nói.
Ánh mắt Nam Cung Nguyên Dập lạnh đi, trầm giọng nói:
"Đồ đại nhân, nếu lương thực cứu trợ của triều đình đã đến Chương Châu, dân chúng còn bỏ giá cao ra mua lương thực của Nguyên mỗ sao? Bây giờ chỉ có cách nhanh chóng vận chuyển lương thực đến Dư Châu mới không khiến Nguyên mỗ thua lỗ sạch vốn."
"Hơn nữa, ta nhận được tin tức đáng tin cậy, lần này triều đình đã chi hai triệu lượng bạc để cứu trợ. Sở vương vận chuyển đủ lương thực đến Chương Châu, chứng tỏ Thái tử chắc chắn đã mang ngân lượng cứu trợ đến Dư Châu. Bây giờ, muốn bán nhanh số lương thực này, chỉ có cách đến Dư Châu bán cho Thái tử. Ta đoán các thương nhân lương thực nếu biết Thái tử muốn mua lương thực cứu trợ, nhất định sẽ đổ xô mang lương thực đến thành Dư Châu."
"Ngoại trừ gia tộc Hoắc thị, thành Dư Châu không thể nào có lương thực."
Đồ Khôi lại nói chắc như đinh đóng cột:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT