Nam Cung Nguyên Dập lại nói:
— Thần còn nghe một chuyện lạ, Anh quốc công Kỷ lão tướng quân đã đi đầu vận động dân chúng quanh kinh thành quyên góp lương thực, dân chúng cũng hưởng ứng tích cực. Lương thực tuy không nhiều nhưng là tấm lòng của dân đối với nạn dân. Nếu Bắc triều có thêm vài vị Anh quốc công, bớt đi vài vị Thái hậu, Hoàng thượng hà cớ gì phải lo phiền vì thiên tai.
— Mai lão cũng chuẩn bị lên đường đến những vùng bị ảnh hưởng nặng nề, chữa bệnh miễn phí cho nạn dân. Thần nghĩ việc làm của họ không phải là vì rảnh rỗi. Ra ngoài trong thời tiết băng giá này có ý nghĩa gì? Nguy hiểm trong đó ai có thể lường trước?
Ý của Nam Cung Nguyên Dập là một vị lão tướng quân và một thái y đã lui về ở ẩn vẫn vì nỗi khổ của dân chúng mà bôn ba khắp nơi, trong khi người của hoàng thất đang làm gì? Thái hậu lại coi thiên tai lần này như một con bài để tiếp tục duy trì sự giàu sang cho Hoắc thị.
— Thái hậu là mẫu thân ruột của Dự vương và Bệ hạ, bà muốn thế nào, các ngài đều có thể dung túng vô điều kiện.
Nam Cung Nguyên Dập đã tận mắt chứng kiến sự diệt vong của Bắc triều, cảnh máu chảy thành sông quá kinh hoàng. Nếu không phải chính mắt thấy, hắn cũng không tin một Bắc triều tưởng chừng như phồn thịnh lại có ngày đi đến diệt vong.
Và kẻ khiến nó diệt vong không phải là kẻ thù, mà chính là người trong hoàng thất, sự mục nát từ bên trong còn đáng sợ hơn cả sự tấn công của kẻ thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT