— Ngoại tổ phụ của ngươi là? — Thạch Linh Tĩnh ngạc nhiên, sao nàng lại biết mình là cổ y, ở Bắc triều không ai biết điều này.
— Ông ấy tên là Mai Tông Chính, người còn nhớ ông ấy chứ? Ông ấy đã kể hết chuyện của người và tiên đế cho chúng con nghe rồi. — An Tây Nguyệt nói.
Đôi mắt Thạch Linh Tĩnh rõ ràng sáng lên:
— Ngươi là cháu ngoại của Mai thái y, thảo nào ta thấy ngươi rất quen mắt. Xem ra Mai Tông Chính thật sự không lừa ta, duyên phận của ngươi và Dập nhi đã được định sẵn từ lâu. Sự trùng sinh của ngươi chẳng qua là đưa mọi thứ trở về đúng vị trí của nó, quá trình có chút trắc trở mà thôi, may mà khổ tận cam lai.
An Tây Nguyệt chỉ quan tâm đến việc tình cổ độc của hắn có thể giải được không, lo lắng hỏi:
— Người có cách giải độc không?
— Cổ y và y thuật của Trung Nguyên thực ra giống nhau. Trung Nguyên chú trọng việc kê đơn đúng bệnh thì thuốc mới có tác dụng. Tộc Miêu Man chúng ta cũng vậy, cổ y chính là nghiên cứu tập tính của cổ độc, từ đó tìm ra quy luật để dùng cổ cứu người. Vạn vật tương sinh tương khắc, có người bào chế cổ độc, tự nhiên sẽ có cổ y ra đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT