An Tây Nguyệt không thường tham gia những yến tiệc thế này, nên nhiều người không nhận ra nàng. Lúc này, mọi người mới đưa mắt nhìn nàng, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ.
Nàng vận một bộ y phục màu xanh lục, trông trầm ổn đoan trang, khí chất ung dung, thanh lịch. Ngũ quan nàng cực kỳ xinh đẹp, da trắng hơn tuyết, đôi mắt tựa một dòng suối trong veo, khoé môi nở nụ cười nhàn nhạt. Giọng nói nàng không lớn không nhỏ, khiến trưởng công chúa vừa gặp đã yêu thích từ tận đáy lòng.
Trong thoáng chốc, mấy vị tiểu thư thế gia quen biết An Tây Nguyệt, giọng nói mang vẻ ghen tị, thì thầm:
"Bây giờ khí chất còn hơn cả muội muội nàng ta. Người mà trước đây nói chuyện trước mặt chúng ta còn líu cả lưỡi, hôm nay trước mặt công chúa điện hạ lại giả làm tiên nữ thoát tục, thật đáng ghét."
"Đúng vậy, nhất định là giả bộ. Nàng ta cố ý tỏ ra thanh cao trước mặt trưởng công chúa, chắc cũng muốn trở thành con dâu của trưởng công chúa. Gả vào Hộ Quốc Công phủ là cả đời hưởng vinh hoa phú quý không hết." Một nữ tử khác đầy ao ước, hai má ửng hồng.
"Khí chất đó không giống giả bộ đâu. Các người đừng có ăn không được nho lại nói nho xanh. Không thấy Thượng Quan Dao gọi nàng là ân nhân cứu mạng sao? Tiểu thư nhà họ Thượng Quan tuy tuổi còn nhỏ, nhưng theo ta biết là người ân oán phân minh, cẩn thận nàng ta nhổ lưỡi các người đấy." một vị quan tiểu thư khác tốt bụng nhắc nhở.
"Hừ, liên quan gì đến ngươi. Cứu được Thượng Quan tiểu thư, nàng ta càng có cớ để lấy lòng trưởng công chúa. Tâm cơ thật sâu, chắc là cố ý cứu Thượng Quan tiểu thư. Tại sao không cứu ai khác mà lại cứu đúng Thượng Quan tiểu thư? Tiểu tiểu thư mới năm tuổi, biết gì chứ, đừng để bị người ta lợi dụng. Hơn nữa, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play