Từ khi An Tây Diễm và Nhị phu nhân bị cấm túc, hai ngày nay trong An phủ không ai dám gây chuyện nữa. An Tây Lâm cũng không biết làm sao, lấy cớ không khỏe, cũng không đến thỉnh an lão phu nhân.
Hôm đó, lão phu nhân nghe chuyện của nhị phòng, tức đến lật cả bàn, lập tức gọi Liễu ma ma tự mình chọn hai nữ tử xinh đẹp đưa đến viện của nhị lão gia, ép ông phải nhận vào phòng.
Nhị phu nhân khóc lóc trời đất không chịu, suýt nữa thì khóc đến đứt hơi, nhưng nhị lão gia cũng không thèm để ý.
Lão phu nhân cũng tức đến hết cách. Con gái Hầu phủ bị người nhà mẹ đẻ chiếm tiện nghi, vì danh tiếng của tiểu thư mà phải nhẫn nhịn. Lúc đó, lão phu nhân đã cho gọi đại nhi tử đến nói chuyện.
Khi ấy, An Ngọc Tiêu đi rồi lại về, mới dò la được thì ra mấy đứa con trai nhà họ Vương đứa nào cũng chẳng ra gì. Cậy nhà có tiền, chúng tùy tiện mua nữ tử về làm thông phòng, chơi chán thì lấy tiền đuổi đi. Nếu gặp phải nữ tử cứng cỏi, chúng cũng ép người ta đến chết mới thôi. Lão phu nhân tức đến mức mắng nhà họ Vương không ra gì, nuôi ra thứ nghiệt chướng hại người như vậy.
Nhà thương nhân mà cũng dám đến Hầu phủ giương oai. Tuy chưa xảy ra chuyện gì, nhưng nếu có, danh tiếng Hầu phủ còn cần nữa không? An Tây Diễm và Nhị phu nhân đều không được lão phu nhân yêu thích, họ muốn tìm ai làm con rể thì tự đi mà tìm, cớ gì phải hãm hại các tiểu thư khác.
Người của tam phòng nghe lão phu nhân nổi giận, đều không dám đến gây sự, chỉ ở sau lưng chê cười Nhị phu nhân. Nhị phu nhân bình thường hung dữ hơn ai hết, cũng có lúc bà ta phải chịu thua. Hai vị tiểu thư của tam phòng cũng ngoan ngoãn ở nhà chép kinh, sợ bị vạ lây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT