Chu Cẩn Đồng bị đói mà tỉnh, mở mắt ra chẳng thấy gì, trong phòng tối đen, cũng không biết giờ giấc, chỉ nghe tiếng thở đều đều bên tai. Cô cựa mình, đầu gối hơi đau, tay chạm vào một nguồn nhiệt ấm áp dưới chăn, không cần nghĩ cũng biết là Phó Trì mặt dày ngủ bên cạnh.
Chu Cẩn Đồng không dám cử động mạnh, sợ làm Phó Trì tỉnh.
Cô mở mắt trong bóng tối, thở nhẹ, bụng thỉnh thoảng co thắt, dạ dày lâu không ăn bắt đầu chịu không nổi.
Biết thế hôm qua đừng làm khó Phó Trì, canh sườn có ngon đâu, cá thịt có ngon đâu? Ai, cô thở dài, nhẹ nhàng chuẩn bị trở mình, nhưng cơ thể chưa kịp động, tay Phó Trì như biết đường vòng qua, hơi thở sát lại, tóc đen chạm vào bả vai và gáy cô, ngứa ngáy.
Chu Cẩn Đồng thở cũng không dám thở mạnh, cố căng cổ để không cho hắn chạm.
Một lát sau, Phó Trì nới lỏng tay cô, người huýt một tiếng, lật mình quay lưng lại với cô. Chu Cẩn Đồng thở nhẹ, giải thoát, cô mở một góc chăn, rút đôi chân đau nhức ra, mũi chân đi đi lại lại mãi vẫn không với tới giày. Thôi kệ, cô cũng không quản, chân trần đặt xuống đất, mò mẫm trong bóng tối.
Cô theo trí nhớ tìm hướng cửa, tay mù mịt không thấy gì, không biết bao lâu mới chạm được vào cửa cứng, may mắn là không khóa, gió lọt qua khe thổi lên má.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play