Tiếng mưa dần nhỏ lại, sắc trời bên ngoài cũng từ từ tối xuống.
Lông mi Chu Cẩn Đồng khẽ rung, đầu mũi trước tiên cảm nhận được một mùi hương thanh nhã dịu nhẹ. Khi mở mắt ra, trước mắt cô là bóng tối mờ mịt, lờ mờ cảm giác có gì đó đang đặt trên eo mình. Đầu óc vẫn còn choáng váng, cô nhất thời mơ hồ, không biết mình đang ở đâu.
Khi đã quen với ánh sáng trong phòng, Chu Cẩn Đồng mới phát hiện mình đang nằm trên giường, bên cạnh là Phó Trì đang nhắm mắt ngủ say. Cô giật mình ngồi bật dậy, vì động tác quá mạnh nên đầu càng thêm choáng, người gần như ngã ngửa ra sau, may có bàn tay phía sau lưng đỡ lấy. Giọng khàn khàn của Phó Trì vang lên: “Chị tỉnh rồi.”
Phó Trì cũng ngồi dậy, chăn trượt xuống, áo sơ mi trên người hắn nhăn nhúm, một chiếc cúc bị mở ra, lộ ra xương quai xanh mơ hồ. Chu Cẩn Đồng liếc một cái rồi lập tức thu ánh mắt về, tay chống đầu vẫn chưa tỉnh táo hẳn. Rõ ràng là cô đang ngồi trên ghế đọc sách cho hắn nghe, sao lại thành ra ngủ trên giường, còn đắp chung một tấm chăn với hắn?
“Ngủ ngon không?” Phó Trì thong thả cài lại cúc áo, vén chăn xuống giường bật đèn.
Ánh sáng tràn đầy căn phòng tối, khiến Chu Cẩn Đồng theo phản xạ nhắm mắt lại, nghi hoặc hỏi: “Sao tôi lại ngủ quên vậy?”
Phó Trì lắc đầu: “Tôi cũng không biết, học tỷ đang đọc sách rất bình thường thì đột nhiên ngủ mất, chắc là học nhiều quá nên mệt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT