Kim đồng hồ chỉ hơn mười hai giờ, đồ ăn đã nguội lạnh, Phương Hội Thanh và Văn Triều mới từ cuộc trò chuyện sôi nổi mà hoàn hồn lại.
Văn Triều bình thường đã nói nhiều, nhưng vì đối tượng thường là Phó Trì nên phần lớn chỉ như tự nói với mình, đã lâu rồi cậu mới trò chuyện lâu như vậy. Cậu đứng dậy nói: “Giờ nghỉ trưa sắp hết rồi, học tỷ chắc phải ngủ trưa chứ?”
“Ừ.” Phương Hội Thanh cũng nhận ra đã lỡ mất nhiều thời gian.
Cô ấy định bưng khay đi trả thì bị Văn Triều nhanh tay giành lấy. Rồi cô ấy nhìn thấy đôi chân vốn tối qua còn lành lặn bình thường của cậu giờ lại khập khiễng. Phương Hội Thanh nghiêng đầu quan sát, không hiểu vì sao, đợi cậu quay lại thì chỉ vào chân hỏi: “Chân cậu sao thế?”
Văn Triều cúi xuống nhìn, cười hời hợt: “Phạm lỗi, bị người đá mấy cú.” Sau đó còn giả vờ làm nũng, “Đau lắm đó.”
Phương Hội Thanh nghĩ, phải mắc lỗi to cỡ nào mới bị đá đến khập khiễng.
Chu Cẩn Đồng mở sách toán, mới đọc được vài dòng đã không tập trung nổi, ánh mắt cứ hướng về phía cửa, cả người trông uể oải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play