Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khi Chu Cẩn Đồng hoàn hồn lại thì máu mũi của Phương Hội Thanh đã chảy không ngừng, men theo khóe miệng chảy xuống hai bên. Bàn tay đang che mũi cũng dính đầy máu, vì đau mà khóe mắt rưng rưng, trông vừa đáng thương vừa buồn cười. Sự việc bất ngờ này khiến mọi người đều vây lại.
Thấy bạn như vậy, Chu Cẩn Đồng hiếm khi bỏ qua vẻ dịu dàng, bật ra câu chửi: “Mẹ nó, ai đá bóng mà không có mắt vậy hả!”
Thủ phạm — quả bóng đá — đang nằm cách đó không xa.
Văn Triều chạy một mạch tới, chen vào giữa đám đông, liên tục chắp tay xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi đá mạnh quá. Học tỷ, chị không sao chứ, còn đi được không? Để tôi đưa chị đến phòng y tế.”
Thái độ cậu ta rất tốt, gương mặt đầy vẻ áy náy.
Nói xong, không đợi ai phản ứng, cậu ta bế thốc Phương Hội Thanh chạy về phía cổng sân tập, hướng thẳng tới phòng y tế. Chu Cẩn Đồng ngẩn ra vài giây, khi kịp hiểu thì họ đã gần ra tới cổng, vội vàng đuổi theo. Đi được một đoạn, cô nhận ra sau lưng có tiếng bước chân.
Quay đầu lại, là Phó Trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play