Sau khi kết thúc ca làm, Thỉnh Vy Ân rời khu trồng cây và trở về căn hộ nhỏ của mình ở khu 10. Con đường về nhà yên tĩnh bất thường, chỉ nghe tiếng gió quét qua những tấm bảng quảng cáo hologram lấp lánh.
Khi đi ngang cửa căn hộ số 103, cô nghe thấy tiếng ho khan yếu ớt. Dừng lại, Vy Ân nhận ra đó là bà Lạc – hàng xóm lớn tuổi vẫn hay cho cô ít bánh quy tự làm. Cánh cửa khép hờ, bên trong ánh đèn vàng mờ hắt ra.
“Bà Lạc?” Vy Ân gọi nhỏ, bước vào.
Bà lão nằm trên giường y tế đơn giản, ống truyền dịch cắm ở tay, hơi thở thưa thớt. Nghe tiếng cô, bà mở mắt, cười nhạt:
“Vy Ân… ta vẫn đang chờ… con trai ta… nó đi làm nhiệm vụ ở vành đai ngoài đã hơn ba năm… vẫn chưa về.”
Vy Ân kéo ghế ngồi xuống cạnh giường, im lặng nghe bà kể. Giọng bà run rẩy nhưng kiên nhẫn, nói về những tin nhắn hiếm hoi từ chiến trường, những lần chờ thông báo trở về nhưng rồi lại thất vọng.
Thời gian trôi chậm, màn hình theo dõi sinh mệnh bên cạnh nhấp nháy yếu dần. Bà Lạc nắm lấy tay Vy Ân, ánh mắt mờ đi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play