Khai trương là một sự kiện trọng đại, nên Cố Đồ và Phật Thiên Hồi đã ở lại trạm dịch qua đêm. Tầng 3 của trạm dịch có một phòng được dành riêng cho họ, và nội thất cũng do căn cứ Trọng Minh tài trợ.
Ban đầu, Cố Đồ nghĩ chỉ cần một chiếc giường lớn là đủ vì cậu rất thích được ôm khi ngủ. Tuy nhiên, Triệu Quân Dương kiên quyết cho rằng Cố Đồ là đối tác của họ, không thể thiếu một chiếc giường, nên phòng nghỉ của họ có hai chiếc giường lớn 1m8. May mắn là phòng này rộng khoảng 100m², nên hai chiếc giường vẫn còn dư dả chỗ làm văn phòng. Cố Đồ tiếc nuối bĩu môi, vì cậu là người rụt rè, sao có thể chủ động yêu cầu được ôm cơ chứ?
Sau khi ăn sáng, họ xuống lầu. Hoàng Nghênh Uyển cũng đang ăn sáng với bánh bao nguội và nước. Tuy đơn giản, nhưng cô vẫn nhấm nháp từng miếng, đôi mắt nheo lại vì hài lòng. Khoảng thời gian này, tinh thần cô đã tốt lên rất nhiều, mặt cũng có da có thịt hơn. Cuộc sống dần ổn định khiến cô có cảm giác như được quay về trước tận thế.
Cố Đồ có chút lo lắng khi mở cửa, mặc dù không sợ lỗ, nhưng bỏ bao tâm huyết vào đây mà lại vắng khách thì cậu làm sao chịu được? Phật Thiên Hồi dịu dàng cười, vỗ vỗ lưng cậu để cổ vũ, nhưng đôi tay giấu sau lưng anh cũng khẽ run rẩy, rõ ràng anh cũng lo lắng chuyện làm ăn không suôn sẻ.
Cánh cửa mở ra, mang theo luồng không khí lạnh lẽo, trong lành của buổi sớm mùa thu. Một bóng đen khổng lồ hiện ra. Cố Đồ giật mình, nhìn kỹ mới thấy gần trăm người đang đứng trước cửa. Trong số đó, khoảng hai mươi phần trăm là công nhân cũ, còn lại cậu không hề quen biết.
Những người lạ này thường đi theo nhóm 3-4 người. Quần áo của họ tuy rách rưới nhưng bó sát người để tiện hành động. Một số người có vết sẹo trên mặt, lưng cõng ba lô lớn. Rất nhiều người trong số họ bị tàn tật, có người mù một mắt, cụt một tay, hoặc thiếu một bên tai. Cố Đồ không dám coi thường họ, vì đây rõ ràng là những người đã trải qua nhiều trận chiến sinh tử.
Nhóm công nhân cũ thì khác, họ đã làm việc lâu với Cố Đồ nên hiểu rõ tính cách cậu. Họ cúi đầu, cười nói: “Chúc mừng ông chủ Cố khai trương, đây là lương thực chúng tôi kiếm được từ ông, giờ lại phải trả lại cho ông.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT