Lão thôn trưởng uống một ngụm trà, nhả bã trà vào lại chén, nhàn nhã vỗ lưng bàn tay: “Đặc biệt là hạt giống rau củ, chúng ta trồng mấy đợt, vẫn luôn giữ lại giống. Rau củ trồng ra lại vừa tươi vừa non. Mọi người thấy vậy, liền vội vã giữ lại giống lúa mì và bắp. Mà này, cái hạt giống đó ở đâu vậy? Cũng không biết còn có tìm được nữa không?”
Cố Đồ suy nghĩ: “Cái này đơn giản, để cháu hỏi Trọng Minh, nhờ họ tìm một chút. Ông bảo mọi người trong thôn chuẩn bị lương thực đi. Nếu họ thật sự tìm được, chúng ta cũng không thể nhận hạt giống của người ta mà không trả công.”
Cố Đồ tính toán sẽ cho toàn thôn Khê Liễu trồng hạt giống biến dị. Đây là đặc quyền độc nhất của thôn Khê Liễu vì cậu là phó thôn trưởng.
“Ôi! Được! Được!” Ánh mắt lão thôn trưởng cứ liếc nhìn mặt Cố Đồ, vui mừng nói: “Tiểu Thỏ của ta trên kia cũng có người rồi, tốt lắm, tốt lắm, vừa nhìn đã thấy là mệnh làm quan lớn.”
Cố Đồ: …
Cậu nói đến chuyện chính: “Dạo này nhà Trương Văn và Lý Trúc thế nào rồi?”
“Ôi!” Lão thôn trưởng lắc đầu: “Mạt thế mà, mọi người đều vội vã tích trữ lương thực. Ngay cả những nhà có nhiều đất nhất trong thôn, cũng phải thắt lưng buộc bụng. Mỗi bữa cả nhà ăn lưng lửng, đừng nói đến nhà Trương Văn và Lý Trúc. Một ngày họ uống được hai bát cháo loãng đã là tốt lắm rồi. Mấy hôm trước còn có người nhà họ đói đến ngất xỉu ngoài cổng thôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT