Phật Thiên Hồi cười nhạt. Ánh nắng tươi đẹp dần tắt theo mặt trời lặn về phía tây.
Hoàng hôn buông xuống, bên bờ suối gần trạm dịch Cố Hồi, hai dị năng giả dáng người vạm vỡ đang nhìn xuống dòng suối.
Dị năng giả đội mũ nói: “Tôi cứ tưởng các người lợi hại đến mức nào. Suốt ngày nhảy nhót như gà trống, cuối cùng vẫn phải để thủ lĩnh ra tay.”
Một dị năng giả khác mặc áo sơ mi bông cười lạnh: “Đó là vì thủ lĩnh coi trọng chúng tôi. Anh xem W thị đi, thủ lĩnh đã từng hỏi han gì chưa?”
Người đội mũ đánh giá anh ta từ trên xuống dưới, khinh thường nói: “Chỉ có kẻ bất tài mới khiến người khác phải bận lòng.”
Áo sơ mi bông: “Vẫn hơn ai đó làm việc nửa ngày mà ngay cả sự tồn tại cũng chẳng có.”
Hai người từ lúc gặp mặt đã bắt đầu cãi cọ, cho đến khi tiếng bước chân và tiếng bánh xe cọ xát trên mặt đất vang lên. Họ đứng cứng đờ tại chỗ, không dám thở mạnh, lưng lạnh toát, quay người cúi đầu nhẹ: “Thủ lĩnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT