Quả như chim trĩ đã nói, gần Tri Xuân Châu, việc song tu đích xác tiện lợi hơn rất nhiều, hơn nữa y đi một đường, về một đường, cơ bản không gặp được ai.
Sau khi song tu trở về, còn có thể muốn ngủ bao lâu thì ngủ bấy lâu, y ở đây cho cá ăn, cũng không có ai đến trông coi, chỉ là mỗi nửa tháng sẽ có người mang thức ăn cho cá đến một lần.
Phương Triều Chu tính toán thời gian, sau hơn nửa tháng kể từ lần y giao bản thảo, y xin nghỉ xuống núi.
Lần này, y nhận được đãi ngộ phi thường cao ở hiệu sách, hoàn toàn trái ngược với lần đầu tiên.
“Lại đây lại đây, ngồi đây này.” Ông chủ kéo Phương Triều Chu ngồi xuống, còn tự mình pha cho y một ly linh trà, “Thử xem lá trà mới mua của ta, xem có dễ uống không, nếu dễ uống, ngươi lấy một ít về pha.”
Phương Triều Chu bị ông chủ đối đãi quá mức nhiệt tình, trong lòng có chút bối rối, “Ông chủ, bản thảo của ta có phải đã được duyệt rồi không?”
“Được duyệt rồi!” Ông chủ vỗ đùi, ngữ khí kích động, “Vị kia phi thường hài lòng, y còn nói muốn mời ngươi viết thêm một thiên nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT