Đại khái là chủng tộc ưu việt, cho dù say đến mức ấy, tiếng chim trĩ hót vẫn phi thường du dương. Những người xung quanh trước đó đã có tiếng kêu quác quác phụ họa, hiện giờ càng hò reo không ngớt.
“Quả nhiên là âm thanh của tự nhiên!” 
“Ca cơ nhạc phường cũng chẳng hát hay đến vậy, Phương sư huynh, không ngờ huynh còn có tài nghệ này!” 
“Khúc nhạc này chỉ nên có trên trời, nhân gian khó được vài lần nghe a!” 
Phương Triều Chu đứng bàng quan thấy chim trĩ chơi đùa vui vẻ như vậy, cũng không định ngăn cản. Thế nhưng tình thế kế tiếp dần dần mất kiểm soát. Con chim trĩ bị thổi phồng đến mức phiêu phiêu dục tiên , không chỉ hót mà còn nhảy múa, chỉ riêng xoay tròn tại chỗ đã xoay hơn trăm vòng, khiến đôi mắt Phương Triều Chu hoa cả lên. 
Đêm hôm đó, ngoại môn đệ tử Phương Trác nổi danh khắp Diêu Ngọc Thành nhờ tài ca múa xuất chúng. 
“Phương đại ca, sao huynh biết khiêu vũ mà không nói cho đệ?” Diêu Ngọc Thành nói lời này lúc dường như còn có chút tủi thân, “Đệ toàn nghe từ người khác, họ bảo huynh hôm đó xoay tròn hơn trăm vòng.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play