“Thì ra Lê Nhất Diệp của Ám Hồn Môn từng cầu hôn sư huynh.”
Bên cạnh đột nhiên vang lên thanh âm Tiết Đan Dung. Ngữ khí y tuy không lên xuống, nhưng nghe vào lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Phương Triều Chu ừ một tiếng, qua loa nói: “Đó đều là chuyện quá khứ rồi. Lê Nhất Diệp tên đó tâm địa gian xảo, không đáng để nhắc đến.”
Bên kia, Lê Châu nổi cơn thịnh nộ một lúc, thấy thuộc hạ không nghĩ ra biện pháp hay, chỉ có thể thở phì phò bỏ lại mọi người, lập tức đi thẳng về phía trước. Y đang nổi nóng, những ma tu kia không dám lại gần quá.
Thế là, Lê Châu một mình đi trước. Khi đi gần đến chỗ kết giới của Phương và Tiết hai người, y đột nhiên “A” một tiếng, ngay tại chỗ ngã sấp mặt xuống đất.
Phương Triều Chu nhìn thấy Lê Châu đột nhiên té ngã, đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền nhìn về phía thiếu niên áo tuyết bên cạnh. Đối phương lúc này đang lạnh lùng nhìn Lê Châu đang được nâng dậy, gương mặt xinh đẹp như phủ một lớp sương, Đoạn Thủy Kiếm trong tay càng “ong ong” rung động.
Lê Châu té ngã, thu hút sự chú ý của các ma tu. Hơn nửa trong số những ma tu đó đều là Nguyên Anh cảnh giới, rõ ràng là do Lê Nhất Diệp phái tới bảo hộ đứa con độc đinh này của mình. Lê Châu tu vi thấp, tính tình kém, miệng cũng không biết giữ lời, một mình tới cảnh giới yêu ma dưới lòng đất, chỉ sợ chết bao nhiêu lần cũng không đủ, có những ma tu Nguyên Anh này, ít nhiều cũng có thể che chở Lê Châu một phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play