Sự lạnh lẽo khiến Phương Triều Chu co rúm lại, bàn tay đặt trên bụng y hơi khựng lại rồi rất nhanh đã rút về.
Đến lúc đặt lại tay lên là qua lớp quần áo, nhiệt độ lòng bàn tay rõ ràng cao hơn trước.
Đây không phải lần đầu tiên Tiết Đan Dung giúp y xoa bụng. Lần ở Ảm Hồn môn y cũng từng ăn no quá, khi được Tiết Đan Dung cứu ra thì bụng vẫn chưa xuôi xuống, cuối cùng ở trên xe ngựa là hắn giúp y xoa nhẹ bụng.
Nhè nhẹ có lực, không nhanh không chậm.
Phương Triều Chu vốn còn định giãy ra dưới động tác nhẹ nhàng của đối phương cuối cùng đã lặng lẽ “rút quân”, nghiêng người dựa vào lòng ngực hắn. Mùi hương trên người Tiết Đan Dung ôm lấy y.
Mùi hương này tỏa ra từ từng thớ thịt, âm thầm quấn lấy, như hồ nước trong đêm hè khẽ khàng bao bọc lấy con người ta, dịu dàng, tĩnh lặng, làm người ta chẳng còn suy nghĩ phản kháng nào nữa.
Kết cục cuối cùng là không thể kháng cự, Phương Triều Chu cứ thế lâm vào giấc ngủ sau giờ ngọ, mơ mơ màng màng ngủ mất trong lòng Tiết Đan Dung, đến khi tỉnh lại đã là trời tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT