Phương Triều Chu nuốt “ực” miếng hoa quả, cùng lúc đó ánh mắt Chung Ly Việt Thủy cũng trở nên nhọn hoắt như mũi dao. Y trữ rất nhiều loại hoa quả, nhưng quả trong tay y lại là quả bánh nếp cuối cùng rồi (*).
Quả bánh nếp có vị giống bánh nếp ở phàm trần, nhưng không ngọt ngấy như vậy. Loại quả này là một trong mười loại Phương Triều Chu thích ăn nhất.
Cơ mà y cắn rồi.
Do dự giây lát, Phương Triều Chu giương mắt nhìn Chung Ly Việt Thủy, ngữ khí thật cẩn thận, “Vị đều giống nhau cả, sư tổ nếu muốn ăn thử cũng không sao. Nhưng quả này con lỡ cắn rồi, hay là ngày mai xuống núi mua thêm chút?”
Câu sau y nói cũng không cho rằng Chung Ly Việt Thủy sẽ đồng ý. Nhưng ngoài tưởng tượng, thế mà hắn lại hơi gật đầu.
“Vậy thì mai xuống núi.”
Phương Triều Chu: “!!!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play