Phương Triều Chu ngủ cực kỳ thoải mái, nếu không phải thấy mặt mình hơi ngưa ngứa thì y còn chẳng thèm mở mắt ra, chỉ là vừa mở mắt, y đã đối diện với cái mặt mèo xù xù lông lá.
Hở?
Sao lại có mèo?
Mà con mèo này còn hơi quen quen.
Là Đồ Bạch!
Nhưng sao y lại cảm giác như Đồ Bạch biến lớn nhỉ.
“Meo~” Nó vừa kêu meo một tiếng làm nũng vừa dùng đầu cọ cọ mặt Phương Triều Chu. Phương Triều Chu bị cọ vài cái, không nhịn được vuốt đầu nó, nhưng mới duỗi tay ra, y lập tức ngẩn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play