Chờ tới lúc Phương Triều Chu hoàn toàn tỉnh táo lại, trong phòng cũng chỉ còn lại một mình y.
Y phát ngốc nhìn chằm chằm vào tấm màn treo một hồi rồi duỗi tay chạm vào mông mình.
Không đau…
Phương Triều Chu chớp chớp mắt xong thì giơ tay bưng kín mặt mình. Y cho rằng bị đánh vào mông đã là việc mất mặt nhất trần đời rồi, nào biết rằng thế mà còn có việc mất mặt hơn nữa (*).
Chung Ly Việt Thủy thật sự… quá đê tiện, nếu hắn thích tiểu sư đệ thì sao lại làm ầm ĩ đến nỗi này, hơn nữa lại còn bôi thuốc ở cái chỗ khó nói cho tình địch nữa. Thế thì hắn còn mặt mũi nào mà theo đuổi tiểu sư đệ chứ?
Không hổ là người già đã sống lâu không biết bao nhiêu năm, thủ đoạn đả kích tình địch thực sự quá là cao siêu.
Phương Triều Chu đột ngột ngồi dậy, không được, y không thể ở lại đây được nữa, phải rời đi sớm thôi. Đợi lâu hơn nữa, có khi cả thể xác và tinh thần của y đều bị tàn phá hết cũng nên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play