Tiết Đan Dung dừng một chút, sử dụng thuật Khiết Tịnh rồi lấy trong nhẫn trữ vật một cái đệm mềm ra trải lên mặt đất, hắn nhìn Phương Triều Chu trong ngực mình, thấy y gật đầu thì mới đặt người xuống.
Sau khi Phương Triều Chu ngồi xuống đệm thì không khỏi nắm thật chặt quần áo trên người.
Không thể không nói, bây giờ Phương Triều Chu nhìn qua có chút tội nghiệp. Mái tóc dài đã sớm bị Lê Nhất Diệp làm cho rối tung, lúc này lại lòa xòa tán loạn trên người, vạt áo thì lộn xộn, trên mặt dính đầy máu, khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười hiện giờ đờ đẫn hơn rất nhiều so với thường ngày.
Tiết Đan Dung ngồi xổm xuống trước mặt nhìn Phương Triều Chu, mím môi lại rồi dùng thuật Tịnh Thân (lau người) cho y, rửa sạch vết máu trên người y, nhưng tình trạng của Phương Triều Chu cũng không có chuyển biến tốt đẹp hơn.
“Nhị sư huynh.” Tiết Đan Dung nhẹ nhàng gọi Phương Triều Chu.
Một tiếng gọi này làm Phương Triều Chu nâng mắt lên.
Phương Triều Chu nhìn Tiết Đan Dung trước mắt, không hiểu vì sao chợt thấy ấm ức, tuy y không biết sao lòng mình lại ấm ức nhưng y đang rất ấm ức, vậy là y mặt dày hỏi một câu.
“Tiểu sư đệ, huynh ôm đệ một cái được không?”
Nếu là ngày thường, y sẽ hận không thể cách xa Tiết Đan Dung hơn một chút, nhưng lúc này tại đây chỉ có Tiết Đan Dung bên cạnh y.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play