Phương Triều Chu đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc quỳ gối mấy ngày mấy đêm, nhưng không ngờ bọn họ chỉ quỳ đến hừng đông ngày hôm sau.
Thành Hồng Nghĩa lần nữa xuất hiện, sắc mặt y so với ngày hôm trước tốt hơn rất nhiều. Y trước tiên bảo Phương Triều Chu đứng dậy, Phương Triều Chu nhận thấy sự thay đổi thái độ của Thành Hồng Nghĩa, nên không còn cự tuyệt.
Sau khi Phương Triều Chu đứng dậy, Thành Hồng Nghĩa mới chuyển tầm mắt sang Tiết Đan Dung, ngữ khí nói chuyện chợt trở nên hung dữ hơn nhiều: “Còn không đứng dậy? Một thân ma khí nặng nề như vậy, còn quỳ gối ở đây, ngươi muốn mang hư những đệ tử khác sao?”
Tiết Đan Dung cúi đầu: “Đệ tử có lỗi với kỳ vọng của sư phụ, không dám đứng dậy.”
“Ngươi còn quỳ nữa, là muốn ta mất hết mặt mũi sao? Đứng lên!” Thành Hồng Nghĩa nói.
Phương Triều Chu đây là lần đầu tiên thấy Thành Hồng Nghĩa hung dữ với Tiết Đan Dung như vậy, nhịn không được bật cười một tiếng. Tiếng cười này khiến cả hai thầy trò đều nhìn lại.
“Triều Chu, ngươi cười cái gì?” Thành Hồng Nghĩa khó hiểu hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play