Khi mọi người còn đang thót tim thay cho nàng, Bạch Sung Sanh đã cười khanh khách:
"Xem ngươi còn dám kiêu ngạo không."
Hai móng vuốt của hắc ưng bám chặt vào lồng, cái mỏ không ngừng rụt vào trong, cố gắng thoát khỏi tay Bạch Sung Sanh.
Định Bắc Hầu sợ hãi vô cùng. Cái mỏ của hắc ưng chẳng khác nào lưỡi hái cong trên tay Hắc Ưng Vệ, vừa nhọn vừa sắc, như một lưỡi đao được mài giũa kỹ càng, có thể dễ dàng mổ xuyên qua bàn tay non nớt của Bạch Sung Sanh.
Trong mắt ông lúc này, thứ mà Bạch Sung Sanh đang nắm không phải mỏ ưng, mà là một lưỡi đao sắc bén.
Ông vội vàng chạy tới, đặt tay dưới nách Bạch Sung Sanh, nói:
"Sênh Nhi, mau buông tay ra. Con ưng này quá hung tợn, không hợp làm vật cưng. Nếu con thích chim, ngoại tổ phụ sẽ dẫn con ra chợ chim mua vẹt, vẹt vừa đẹp lại còn biết nói tiếng người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT