Dung Nhược khóc nức nở, từng câu từng chữ đều tràn ngập hối hận, nói trúng vào tâm can Thường Nhạc Nhan. Chỉ cần nàng chịu nhận sai, vậy thì mọi chuyện có lẽ vẫn còn có thể cứu vãn, có lẽ vẫn có thể giữ nàng ở lại bên mình
Thường Nhạc Nhan đến đây, ngoài việc thăm nàng, thực ra còn có vài điều muốn hỏi Dung Nhược.
Những bản khẩu cung kia, nói thật, bà không hoàn toàn tin. Làm cha mẹ, có lẽ ai cũng khó chấp nhận con mình lại làm ra những chuyện thương thiên hại lý, coi mạng người như cỏ rác.
Có lẽ đúng là quan tâm thì sẽ loạn. Thường Nhạc Nhan lại nghĩ, liệu trong chuyện này có hiểu lầm gì không, hay là có kẻ nào đó muốn vu oan hãm hại, ý đồ thông qua Dung Nhược để đạt được mục đích bất lợi cho Nhiếp Chính Vương phủ.
"Nhược Nhi, mẫu phi muốn hỏi con vài chuyện, con nhất định phải trả lời thật lòng, chuyện này liên quan đến tính mạng của con và sự an nguy của cả Nhiếp Chính Vương phủ."
Dung Nhược rưng rưng gật đầu, tỏ ý mình nhất định sẽ biết gì nói nấy, không giấu giếm điều gì.
"Con có biết Xuân. . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT