Bạch Thanh Linh đi tới, nắm lấy tay Ứng Minh Dương, bắt đầu kể về chuyện mình và Dung Diệp từ lúc quen biết, tìm hiểu đến khi yêu nhau, và cả chuyện suýt chút nữa đã hòa ly.
Ứng Minh Dương vốn đang nức nở không ngừng, nghe câu chuyện và những gì Bạch Thanh Linh đã trải qua, dần dần bình tĩnh lại.
Khi nói đến chất độc trong người Cảnh Lâm, Ứng Minh Dương đột nhiên cảm thấy thương cảm, thậm chí lo lắng cho nàng.
Nàng nắm ngược lại bàn tay Bạch Thanh Linh, đỏ hoe mắt hỏi:
"Chưa từng thử nói với Vinh Vương về chuyện có con sao?"
"Minh Dương, chàng ấy sẽ không đời nào chấp nhận mạo hiểm tính mạng của ta dù chỉ một chút. Nhưng, ta lại không muốn nhìn con mình rời xa ta. Cho nên Minh Dương. . . ta có thể hiểu được nỗi đau của muội, nhưng vẫn còn có những người còn khó khăn, đau đớn hơn muội."
"Nhưng chúng ta sống, không thể chỉ chọn một con đường chết. Chết thì đơn giản lắm, nhưng muội chết rồi, người nhà họ Thường có vì muội mà đau lòng rơi lệ không? Sẽ không. Người thật sự sẽ vì muội mà khóc, mà đau lòng, chính là vị trưởng công chúa đã già kia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play