Ngũ Tư Lăng sa sầm mặt, tiến đến bên cạnh An Quận vương phi, nói:
"Nếu có thể tìm cách đưa tiểu Quận vương về Quận vương phủ, chẳng phải tốt hơn sao? Vinh vương phi cũng có thể theo về Quận vương phủ để chữa trị cho tiểu Quận vương, hoàng thẩm cũng có thể thường xuyên gặp tiểu Quận vương, còn có thể tự mình chăm sóc. Mẹ nào mà không muốn thấy con mình ở bên cạnh? Tiểu Quận vương chưa bao giờ rời xa hoàng thẩm như vậy. Ta biết Thất đệ muội lại muốn nói tiểu Quận vương bị thương nặng không nên di chuyển, nhưng Thất đệ muội chưa từng thử, làm sao biết là không được."
"Ta nói không được là không được, khiêng về cũng không được, cõng vác ôm về lại càng không được. Bởi vì tiểu Quận vương không chỉ bị thương ở xương cụt, mà cả cột sống đều có những vết thương nặng nhẹ khác nhau. Ta đã tốn rất nhiều công sức mới đưa được nó đến Huệ Dân y quán. Ta có thể đảm bảo, chỉ cần tiểu Quận vương ở y quán của ta một ngày, nó sẽ sống sót bình an. Nhưng ngươi. . . ngươi đã ba lần bảy lượt xúi giục hoàng thẩm, nếu tiểu Quận vương sau khi về vương phủ xảy ra chuyện gì, có phải ngươi sẽ chịu trách nhiệm không!"
Bạch Thanh Linh không chút khách khí hỏi ngược lại.
Câu nói sau cùng của nàng chẳng khác nào ném một củ khoai lang nóng cho Ngũ Tư Lăng.
Ngũ Tư Lăng chỉ muốn mượn tay An Quận vương phi để làm khó Bạch Thanh Linh, tốt nhất là khiến y quán của nàng phải đóng cửa, chứ không muốn mất cả chì lẫn chài.
Nàng bị chặn họng đến tái mặt, rồi lại làm ra vẻ oan ức nhìn An Quận vương phi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT