Sắc mặt Thẩm Nhu Mị lập tức trắng bệch, thân thể vô lực lùi lại.
Thần Vương vội vàng đỡ lấy ả, nghiêm mặt nhìn Loan Nghi: "Loan Nghi, không được hỗn xược."
"Bát ca, mấy trò vặt vãnh đó của Bát tẩu, lật qua lật lại cũng chỉ có vậy, ta và Thất tẩu đều nhìn đến phát ngán rồi. Chỉ có huynh ngốc, bị vẻ bề ngoài của ả ta che mắt, nhưng huynh ngốc không có nghĩa là người khác cũng ngốc." Loan Nghi ngước mắt nhìn Thẩm Nhu Mị: "Lúc huynh không ở trong cung, ta đã bị mẫu hậu khiển trách, trừng phạt không ít lần vì Bát tẩu đấy. Huynh cưng chiều ả ta thì cứ cưng chiều, cớ gì lại bắt tất cả mọi người cũng phải cưng chiều ả ta."
"Loan Nghi. . ."
"Phu quân!" Thẩm Nhu Mị ngăn Thần Vương lại, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, níu lấy cánh tay Thần Vương nói: "Đừng gây chuyện không vui với công chúa."
Thần Vương nhìn người phụ nữ mềm mại trong lòng, đau lòng ôm eo Thẩm Nhu Mị, rồi hung hăng lườm Loan Nghi và Bạch Thanh Linh: "Các người đừng quá đáng."
"Bát đệ, ta hình như không có bắt nạt vương phi của đệ." Bạch Thanh Linh nheo mắt: "Là Bát đệ khơi mào chuyện rơi lầu ngày đó trước. Nếu Bát đệ muội không thẹn với lòng, tại sao cứ lần lữa không chịu lập lời thề độc?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT